Mệnh đề quan hệ xác định và không xác định
Trong tiếng Anh, mệnh đề quan hệ có thể được chia thành mệnh đề quan hệ xác định (defining relative clause) và mệnh đề quan hệ không xác định (non-defining relative clause). Dưới đây là sự khác biệt một cách đơn giản:
1. Mệnh đề quan hệ xác định (Defining Relative Clause)
- Chức năng: Cung cấp thông tin cần thiết để xác định danh từ mà nó đi kèm. Nếu bỏ mệnh đề này đi, nghĩa của câu sẽ không rõ ràng hoặc có thể bị nhầm lẫn với những đối tượng khác.
- Đặc điểm:
- Không dùng dấu phẩy: Mệnh đề này trực tiếp nối với danh từ mà nó bổ nghĩa.
- Sử dụng đại từ quan hệ: Như who, which, that (thường thì that không dùng sau người nếu có từ who có thể thay thế).
- Ví dụ:
- The man who lives next door is a doctor.
(Người đàn ông sống bên cạnh là một bác sĩ.)
→ Ở đây, mệnh đề "who lives next door" là cần thiết để xác định người đàn ông nào được nói đến.
- The man who lives next door is a doctor.
2. Mệnh đề quan hệ không xác định (Non-defining Relative Clause)
- Chức năng: Cung cấp thêm thông tin bổ sung cho danh từ, thông tin này không thiết yếu để nhận diện danh từ đó. Nếu bỏ đi, câu vẫn đầy đủ nghĩa.
- Đặc điểm:
- Dùng dấu phẩy: Mệnh đề này được đặt giữa dấu phẩy vì nó chỉ là thông tin bổ sung.
- Sử dụng đại từ quan hệ: Thường là who hoặc which; không dùng that.
- Ví dụ:
- My brother, who lives in Paris, is coming to visit me.
(Anh trai tôi, người sống ở Paris, sắp đến thăm tôi.)
→ Ở đây, mệnh đề "who lives in Paris" chỉ là thông tin thêm, không cần thiết để xác định anh trai vì người nghe đã biết ai là anh trai của bạn.
- My brother, who lives in Paris, is coming to visit me.
Tóm lại
- Mệnh đề xác định: Bắt buộc, không có dấu phẩy, dùng để xác định danh từ.
- Mệnh đề không xác định: Bổ sung thông tin, có dấu phẩy, có thể loại bỏ mà câu vẫn còn nghĩa.
Hy vọng phần giải thích trên đã giúp bạn hiểu rõ hơn về sự khác biệt giữa mệnh đề quan hệ xác định và không xác định trong tiếng Anh.